Với thủ môn 31 tuổi,ủmônNguyễnFilipTôitựhàokhihátQuốccaViệvé máy bay đi đà nẵng hành trình hòa nhập với VN, trên cả khía cạnh bóng đá lẫn cuộc sống, sẽ còn rất nhiều điều đáng chờ đợi.
Cảm xúc của anh khi nhận được quốc tịch VN, khép lại hành trình 9 năm dài chờ đợi?
9 năm, tôi vẫn nhớ như in khoảng thời gian dài đằng đẵng, tính từ thời điểm tôi cùng bố tìm hiểu các thủ tục để nhập tịch VN. Trong 9 năm ấy, chúng tôi đã rất nỗ lực chờ đợi, tìm hiểu thông tin, liên hệ các bên liên quan để nắm được tình hình.
Buổi tối nhận được quốc tịch VN, tôi và gia đình đang dùng bữa. Sau đó tôi có việc đi ra ngoài, chỉ còn lại bố tôi, cùng vợ và con trai tôi. Một cuộc điện thoại gọi đến, tất cả đều hồi hộp. Bố tôi nhận cuộc gọi, rồi mắt ông bắt đầu đỏ hoe, rơm rớm nước. Tôi cứ nghĩ hồ sơ xin quốc tịch của mình bị từ chối. Tôi nói với ông là "không sao cả đâu, chúng ta lại cố gắng". Nhưng không, bố nói tôi rằng hồ sơ của tôi đã được duyệt. Tôi đã có quốc tịch VN, trở thành công dân VN.
Nguyễn Filip xúc động ngày nhận Quốc tịch Việt Nam: 'Tôi sẽ cống hiến cho quê hương'
Tôi sung sướng vô cùng. Cảm xúc lúc đó chỉ có thể mô tả là vô cùng hạnh phúc, khi đạt được điều mình luôn kiếm tìm. Vợ và con tôi đã có quốc tịch VN, bố tôi có quốc tịch VN, và tôi là người cuối cùng xong thủ tục để trở thành một công dân VN thực thụ. Sau quãng thời gian chờ đợi rất lâu, mọi thứ đã hoàn thành.
Trong 8 năm, tính từ 2014 -2022, quá trình nhập tịch của anh gần như "giậm chân tại chỗ". Tuy nhiên, khi trở về VN khoác áo CLB CAHN, mọi thứ đã diễn ra rất chóng vánh, có lẽ chưa đến 6 tháng?
Để mọi thứ hoàn thành nhanh chóng, tôi phải cảm ơn CLB CAHN và Liên đoàn Bóng đá VN (VFF) vì đã hỗ trợ tôi hết mình, giúp mọi thứ diễn ra rất suôn sẻ. Có lẽ, bước ngoặt giúp tôi nhập tịch thành công nhanh chóng là việc trở về VN thi đấu vào tháng 7 vừa qua. Đó là bước tiến quan trọng nhất trên tiến trình này.
Thực ra, tôi từng đến CLB Thanh Hóa cách đây 7 năm. Đó là thời điểm nghỉ ngơi giữa mùa giải, tôi quyết định đến đội Thanh Hóa để xem một vài trận đấu, nhằm hiểu hơn về bóng đá VN. Tôi cũng có một khoảng thời gian tập luyện tại đây, nhưng sau đó không ký hợp đồng bởi một vài thủ tục vướng mắc.
7 năm trước tôi chưa có quốc tịch VN nên nếu khoác áo đội thì sẽ chơi với tư cách ngoại binh. Tuy nhiên, tôi cũng biết khi đó V-League chỉ cho mỗi CLB đăng ký 2 hoặc 3 suất ngoại binh, chứ chưa có suất cho cầu thủ Việt kiều như bây giờ, nên có thể đội muốn ưu tiên ngoại binh cho vị trí khác.
Với anh, bóng đá VN hiện giờ có gì khác so với 7 năm trước?
Tôi không muốn so sánh, bởi 7 năm trước tôi khoác áo CLB Thanh Hóa, còn giờ đội bóng chủ quản của tôi là CLB CAHN. Tôi chỉ có thể nói, đây là đội bóng rất giàu tham vọng, có cơ sở vật chất rất tốt.
Trở lại VN thi đấu khi đang ở đỉnh cao phong độ, là trụ cột của một đội bóng tại giải vô địch quốc gia CH Czech (CLB Slovacko), đó không phải quyết định dễ dàng. Động lực của anh là gì?
Lý do đầu tiên thôi thúc tôi khoác áo một đội bóng V-League, tất nhiên là cơ hội để có quốc tịch VN và cơ hội khoác áo đội tuyển VN. Đó là niềm vinh dự lớn, mang đến cho tôi động lực rất lớn để trở về. Tôi luôn muốn khoác áo đội tuyển VN, đại diện cho màu áo VN bước ra sân chơi lớn.
Ngoài ra, tôi cũng muốn về VN vì gia đình. Đó là quê hương của bố tôi, nơi tôi luôn xem như ngôi nhà thứ hai trong tim mình, dù đi đến đâu hay khoác áo đội bóng nào. Tôi cũng muốn con trai tôi cảm nhận được VN như quê hương của mình, muốn thằng bé có thể xây dựng tình yêu và mối liên kết đặc biệt khi sống ở VN. Đó là quyết định khiến cả gia đình tôi rất mãn nguyện.
Tôi vẫn nhớ cách đây không lâu, tôi và CLB CAHN đạt được thỏa thuận. Nhưng vì nhiều lý do, nên tôi phải chờ đến tháng 7 mới có thể trở về VN thi đấu. Ngày tôi cùng CLB CAHN chốt xong mọi thủ tục, bố tôi đã rưng rưng. 6 tháng qua, bố tôi đã 2 lần rơi lệ, 1 lần khi tôi chính thức về thi đấu cho CLB CAHN, lần còn lại như tôi đã chia sẻ, là khi tôi có quốc tịch VN. Gia đình luôn yêu thương và ủng hộ mọi quyết định của tôi. Được nhìn tôi khoác áo đội tuyển VN, cống hiến cho đội bóng quê hương thứ hai, tôi tin rằng bố sẽ rất tự hào.
Một lý do nữa để tôi trở về V-League, đó là CLB CAHN rất tham vọng. Họ khao khát không chỉ trở thành đội bóng mạnh nhất VN, mà còn thi đấu ở AFC Champions League, vươn tầm châu Á. Tôi rất vui khi trở thành một mảnh ghép của đội.
Hai năm trước, anh từng được triệu tập lên đội tuyển CH Czech, còn giờ là cơ hội rất lớn để khoác áo đội tuyển VN dự Asian Cup 2023. Mọi thứ đã thay đổi quá nhanh?
Được khoác áo đội tuyển quốc gia là niềm vinh dự lớn lao với bất kỳ cầu thủ nào. Hai năm trước, tôi được HLV Jaroslav Silhavy triệu tập lên đội tuyển CH Czech. Tổng cộng, tôi có 4 lần được triệu tập để thi đấu tại vòng loại World Cup 2022 và Nations League.
Tuy nhiên, tôi không được thi đấu. Đó là thời khắc rất khó khăn, nhưng giờ nghĩ lại, tôi lại tin rằng khoảnh khắc đó lại rất tốt cho sự nghiệp của tôi. Đó là duyên số đấy, bởi nhờ vậy tôi có cơ hội khoác áo đội tuyển VN. Tôi tin rằng mọi thứ diễn ra trên đời đều có lý do. Mối duyên của tôi với VN là định mệnh, chỉ có thể nói vậy. Nếu được triệu tập lên đội tuyển VN, đó sẽ là vinh dự và là niềm hạnh phúc của tôi.
Ở trận đấu vòng 6 V-League 2023 - 2024 của CLB CAHN, anh đã hát Quốc ca VN đầy xúc cảm và hùng hồn. Anh đã học hát Quốc ca VN từ khi nào, đó có phải bước chuẩn bị quan trọng cho màn ra mắt ở đội tuyển VN?
Khi trở về VN, tôi hiểu rằng để trở thành một công dân VN thực thụ, sau đó là khoác áo đội tuyển quốc gia, tôi cần phải nói được tiếng Việt và hát Quốc ca VN. Tôi hiểu rằng với người dân VN, Quốc ca thiêng liêng, thấm đẫm niềm tự hào ra sao. Dù việc học hát Quốc ca không dễ dàng bởi tôi vẫn đang "bập bẹ" làm quen với từng câu tiếng Việt, nhưng tôi vẫn cố gắng tự học trên mạng, phát âm từng chữ, làm quen với giai điệu bài hát.
Khoác áo đội tuyển VN và hát Quốc ca là điều thực sự hãnh diện và tự hào. Tôi cảm nhận được niềm cảm hứng thôi thúc từ trong trái tim khi hát, cảm nhận được tinh thần hừng hực từ trong bài hát đó để có thêm động lực. Ngoài ra, thông qua việc học hát Quốc ca, tôi muốn người hâm mộ hiểu rằng tôi rất nghiêm túc và muốn tận hiến vì màu áo này. Vậy nên dù hát chưa thuần thục Quốc ca, nhưng tôi vẫn rất cố gắng từng ngày.
Sau nửa năm ở VN, tiếng Việt của anh đang tiến bộ nhanh, thể hiện ở những trận gần nhất, anh đã hô những khẩu lệnh bằng tiếng Việt để chỉ huy, khích lệ đồng đội?
Khoảng thời gian khó khăn nhất của tôi là tháng đầu tiên ở VN. Lúc ấy, tôi không biết tiếng Việt, cũng chẳng có vợ con ở bên. Tôi không thể nghe, không thể nói, không hiểu người ta đang nói gì. May mắn là các đồng đội đã hỗ trợ tôi rất nhiều. Họ chỉ cho tôi những từ ngữ thông dụng trong tiếng Việt để tôi học cách sử dụng mỗi ngày. Ngày qua ngày, mọi thứ lại tốt dần lên.
Ở những trận vừa rồi, tôi có thể hô những khẩu lệnh như "lên", "xuống", "trái", "phải", "kèm người", hoặc nói "hay quá" để động viên đồng đội. Họ đã hiểu những gì tôi nói và luôn chỉ bảo cho tôi những khía cạnh thú vị của tiếng Việt. Bên cạnh đó, CLB cũng bố trí giáo viên dạy tiếng Việt để giúp tôi nâng cao vốn từ vựng. Tôi học 2 buổi mỗi tuần cùng với vợ. Hai vợ chồng giúp nhau học, rồi rèn giao tiếp với nhau nên đã cải thiện rõ rệt.
Sau nửa năm, anh đã bắt nhịp với cuộc sống ở VN?
Tôi cảm thấy thoải mái khi sống ở VN hơn là khi ở CH Czech, thật đấy. Ở CH Czech, nhịp sống rất hối hả, tôi cảm giác ai cũng vội vã, phải thôi thúc mình vận động liên tục. Còn tại Hà Nội nơi tôi đang sống, mọi thứ bình yên, chậm rãi hơn đôi chút. Tôi có thể thảnh thơi uống cà phê, gặp gỡ bạn bè, thư giãn, đưa vợ con đi dạo.
Ở CH Czech rất áp lực và căng thẳng, còn tại VN tôi thấy thoải mái hơn, cuộc sống đã đi vào ổn định. Con tôi năm nay 3 tuổi, đã bắt đầu đi học mầm non. Tôi để con học tiếng Anh và tiếng Việt. Bé học rất nhanh, đã có thể đếm số bằng tiếng Việt rồi.
Thời điểm khi mới sang VN, bên cạnh khó khăn khi không biết tiếng, tôi còn phải chật vật thích nghi bởi không có vợ con ở cạnh. Ở châu Âu, có những cầu thủ sống xa gia đình, chấp nhận sống trong đại bản doanh của CLB tới 6, 7 ngày mỗi tuần. Song tôi lại là mẫu cầu thủ muốn ở bên gia đình, muốn đồng hành cùng vợ con. Tôi rất hạnh phúc khi lúc này có vợ và con ở cạnh. Họ là tất cả đối với tôi, niềm vui của họ là nguồn năng lượng tiếp thêm, để tôi cố gắng hơn mỗi ngày.
Đôi mắt anh luôn sáng lên khi nói về vợ mình, người đã đồng hành của anh qua rất nhiều khoảnh khắc quan trọng của cuộc đời. Nguyễn Filipluôn hãnh diện với người bạn đời của mình?
Tôi vẫn nhớ giây phút đầu tiên gặp cô ấy (Aneta Nguyễn) cách đây 6 năm, đó là khi tôi đi tập ở phòng gym mà cô ấy làm nhân viên bán thời gian. Cô ấy có một thứ rất thu hút thôi, không phải là vẻ bề ngoài, mà là sự thấu hiểu và sẻ chia. Vợ tôi cũng mang một nửa dòng máu VN trong người. Ngay từ lần đầu gặp, tôi đã nhận ra cô ấy không phải người CH Czech 100%.
Khi biết cô ấy là người gốc Việt, tôi thấy rất thú vị, và tin rằng chính điểm chung ấy đã giúp chúng tôi có những kết nối đặc biệt, có thể chia sẻ với nhau nhiều thứ, và hiểu được tâm tư của người đối diện dù chẳng cần phải nói ra. Chúng tôi cứ thế ở bên nhau, đồng hành cùng nhau.
Aneta là người hài hước, hiền lành; nhưng quan trọng nhất, cô ấy biết cách quan tâm và lắng nghe. Cô ấy luôn động viên và tiếp thêm năng lượng cho tôi mỗi ngày.
Nguyễn Filipsẽ có tên trong danh sách sơ bộ đội tuyển VN chuẩn bị cho Asian Cup 2023. Đây là giải đấu mà toàn đội sẽ cùng bảng với Nhật Bản, Iraq và Indonesia. Anh đã chuẩn bị cho những thử thách rất khó?
Tôi chưa có chuẩn bị gì đặc biệt, khi nhiệm vụ trước mắt là nỗ lực tập luyện và thi đấu thật tốt cho CLB, để điều gì phải đến sẽ đến. Điều tôi cần cải thiện nhiều nhất trong thời gian tới là vốn tiếng Việt của mình, yếu tố này rất quan trọng với tôi và đồng đội. Tôi cần hiểu tiếng Việt nhiều hơn để bên cạnh việc giao tiếp trên sân, chỉ huy hàng thủ và trở thành một khối thống nhất với toàn đội, tôi còn có thể hiểu đội tuyển VN nhiều hơn, có những mối liên kết vô hình.
Tôi cũng cần tìm hiểu kỹ hơn về đội tuyển VN, bởi lối chơi, phong cách thi đấu và đặc trưng bóng đá VN khác so với bóng đá ở CH Czech. Thấu hiểu phong cách và chiến thuật đội tuyển là điều mà tôi cần thời gian để thích nghi.
Nguyễn Filip, lá chắn khung thành của CLB CAHN
Đội tuyển VN đang xây dựng lối chơi kiểm soát bóng. Đó là lợi thế của một thủ môn chơi chân thành thạo như anh?
Tôi cho rằng việc xây dựng lối đá cầm bóng chủ động là hướng đi đúng đắn. Khi tôi còn chơi cho các đội bóng ở CH Czech (như Slovan Liberec và Slovacko), các HLV luôn chú trọng đào tạo chất lượng đường chuyền và khả năng chọn vị trí, di chuyển chiến thuật cho các cầu thủ. Đó là những thành tố căn bản của bóng đá.
Tuy nhiên, tôi tin rằng chìa khóa vẫn nằm ở chỗ, tôi phải hiểu đồng đội của mình. Hiểu lối chơi, phong cách, các bước di chuyển hay xu hướng thi đấu của họ. Ở CLB CAHN, tôi thi đấu với những hậu vệ này. Nhưng nếu khoác áo đội tuyển VN, tôi lại sát cánh với những hậu vệ khác, thi đấu với một hàng phòng ngự mới mẻ khác. Tôi cần thời gian để làm quen và tìm hiểu.
Anh có tự tin vào khả năng cạnh tranh vị trí số 1 trong khung thành?
Mọi cầu thủ khi được triệu tập lên đội tuyển quốc gia đều phải có sẵn trong mình sự tự tin rồi. Tôi tự tin, và các cầu thủ khác cũng vậy. Tôi sẽ nỗ lực tập luyện và thể hiện, còn HLV trưởng sẽ có lựa chọn phù hợp nhất với yêu cầu chiến thuật hay triết lý bóng đá của ông ấy.
Mỗi HLV có quan điểm dùng người và cách đánh giá cầu thủ rất riêng. Ông ấy sẽ đưa ra phương án tối ưu cho tập thể. Dù đứng trong khung gỗ là tôi, Đặng Văn Lâm hay bất kỳ thủ môn nào khác, toàn đội cũng đều hướng đến thành công cho bóng đá VN. Đội tuyển VN là một tập thể sẽ cùng nhau nỗ lực để mang về thành tích, đó không phải chuyện của cá nhân nào. Chúng tôi muốn giành chiến thắng và mang lại niềm vui cho người hâm mộ.
Anh muốn chọn số áo nào ở đội tuyển VN?
Nếu được lựa chọn, tôi sẽ chọn áo số 1. Đó là số áo quen thuộc của các thủ môn. Dù vậy, việc tôi được khoác áo số mấy thì chưa thể nói trước, nhưng nếu số áo tôi mong muốn, đó sẽ là số 1.
Sau cùng, Filip Nguyễn hay Nguyễn Filip, anh muốn người hâm mộ gọi mình với cái tên nào?
Có lẽ là Filip Nguyễn đi, nhớ là đầy đủ cả "Filip" và "Nguyễn" nhé. Khi tôi còn thi đấu ở CH Czech, CĐV thường gọi tôi là Filip Nguyễn, đôi khi chỉ ngắn gọn là Filip thôi. Còn về VN, tôi tin rằng cái tên Filip Nguyễn sẽ quen thuộc hơn.
Tôi là Nguyễn Filip. Tôi là công dân VN, và đã sẵn sàng cống hiến màu áo đội tuyển VN bằng cả trái tim.
Cảm ơn anh về cuộc trò chuyện.
Bình luận (0)
Gửi bình luận Quan tâm nhất Mới nhất Xem thêm bình luận